Viết cho em, người tôi yêu!
Anh đã trải qua quãng thời gian dài một mình một ngựa, tự thử thách bản thân qua những ngày sóng gió. Khoảng thời gian độc thân ấy cố gắng chống chọi với những nỗi buồn ngày dài, anh học cách yêu mình, học cách yêu đời, yêu mọi thứ xung quanh nhưng vẫn thấy thiếu em để học được cách yêu thương một người con gái đúng nghĩa.
Quãng thời gian độc thân có lúc anh kiêu hãnh bởi nghĩ mình đủ sức chống lại cả thế giới này. Ra phố gặp bao đôi dập dìu, người người xe xe từng đôi như nước anh dửng dưng và lãnh đạm, lúc đó anh nghĩ mình chưa sẵn sàng cho cuộc sống của một “người dưng” bên cạnh. Anh vẩn vơ nghĩ, có lẽ mình cần sống độc thân thêm một thời gian dài nữa, không biết đến bao lâu, cứ từng ngày anh ôm cái thú cơ đơn vào mình. Tình yêu ngày đó thật xa xỉ!
Trước đó, chừng 2 – 3 năm, anh không nhớ rõ nữa! Anh cũng có một tình yêu thật đẹp nhưng mộng mơ tình đầu đã vụn vỡ. Cô ấy lấy chồng, một người đàn ông chín chắn và cho cô ấy một chỗ dựa an toàn. Từ đó, anh bỗng sợ tình yêu, bỗng e dè những cô gái quanh mình. Bởi bị phản bội là cảm giác uất hận đến tận cùng, đau mà không dám khóc, yêu mà không dám thương thêm một lần!
Rồi cũng qua quãng thời gian độc thân đó, ở ngưỡng tuổi hai mươi mấy anh gặp em! Trãi qua chuỗi những ngày độc thân anh biết có lẽ đã đến lúc mình không chỉ biết yêu đến bản thân mình. Cần có thêm một “người dưng” bên cạnh để cùng đúng, cùng sai, cùng “vận hành” mọi thứ để cuộc sống trở nên tốt đẹp.
Mỗi con người là một mảnh ghép chưa hoàn hảo và không bao giờ hoàn hảo nếu chọn cuộc sống theo bản ngã độc thân. Có em, anh tập trung hơn cho công việc, dành nhiều thời gian cho gia đình, hiểu thêm tính xấu, tính tốt của nhau rồi cùng sửa. Chúng ta đang làm như thế để hoàn thiện bản thân mình, để đến một lúc chín chắn hơn khi bước tiếp cùng nhau trên một con đường mới – Ta chung một gia đình.
Em ạ, nói một cách nào đó, chúng ta gặp nhau theo một cách ngẫu nhiên trong đời. Không ai biết trước được mình sẽ gặp ai vào ngày hôm sau. Rồi chúng ta có thể yêu hoặc ghét, nhớ hoặc quên. Chúng ta làm nhau cười nhưng cũng làm nhau khóc.
Chúng ta có thể thất vọng về nhau, thử thách nhau, chúng ta có những ngày vui lẫn những ngày buồn.
Chúng ta chỉ là hai con người với nhiều thiếu sót nên chúng ta mới cần nhau, phải không em?
Anh nghĩ, anh độc thân đủ rồi, mình cưới nhau đi em!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét