Cuối năm, bộn bề công việc, cái se lạnh của mùa đông làm mẹ vật vã mấy ngày nay. Thế nên mẹ mới có thời gian để gác lại mọi thứ, sắp sinh nhật lần thứ năm của con gái rồi. Mẹ muốn viết một cái gì đó cho tình yêu của mẹ.
Nói nhìn lại chặng đường mẹ và con đã đi qua thì còn quá sớm, vì mẹ biết còn nhiều khó khăn trước mắt chúng mình phải vượt qua. Nhưng gần năm năm, đủ để mẹ tự hào và thấy mình đã đúng khi lựa chọn làm mẹ đơn thân.
Mới đó mà đã gần năm rồi đấy. Chúng mình đã có nhau, cùng vui, cùng sống, cùng ăn cùng ngủ. Có lúc cùng khóc nhè nữa đấy con yêu.
Con xuất hiện bên cạnh mẹ lúc mẹ tròn 28 tuổi. Tuổi đủ để trưởng thành hơn trọng lựa chọn tương lai.
Có con rồi, là lúc mẹ làm mẹ đơn thân…
Là những lúc công việc làm mẹ mệt mỏi, chỉ muốn nằm nghỉ, muốn ngủ một giấc không lo toan. Nhưng mẹ chợt giật mình vì mẹ không có một bờ vai để dựa. Trong mẹ bỗng xuất hiện thêm một người mạnh mẽ, vực mẹ dậy, nói với mẹ rằng mẹ đang đi trên một con dốc, nếu ngồi nghỉ quá lâu thì sẽ chẳng còn sức mà leo lên những bậc cao…
Con gái biết không làm mẹ đơn thân…
Là những lúc con ốm, mẹ địu con trên xe máy tự đi khám, trong đầu chỉ duy nhất một suy nghĩ : Mình phải cố lên!
Là những khi con nhõng nhẽo, mẹ phải mềm dẻo ỉ ôi vuốt ve nhẹ nhàng
Là những khi con bướng, mẹ phải gồng mình nghiêm khắc.
Mẹ hay nói chuyện với con, yêu nhất là khi mắt con nhìn mẹ, nghe mẹ kể chuyện của “Hồi con bé xiu xiu”.
Nhờ con mà mẹ biết cách vượt lên số phận, nhẫn nhịn, chỉ để lắng nghe nhiều hơn, cảm nhận nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn, và biết cảm ơn nhiều hơn.
Nhờ con mà mẹ biết quý trọng những giờ phút sống.
Nhờ con mà mẹ hiểu sâu sắc cái gọi là chỗ dựa gia đình, nếu không có họ chắc mẹ chả thể vững vàng bên con.
Nhờ con mà mẹ biết sợ.
Mẹ sợ mình bị ốm, mẹ sợ mình ngã gục, sợ không ai chăm con.
Cũng nhờ con mà mẹ mạnh mẽ hơn bao giờ hết, dịu dàng hơn bao giờ hết, yêu thương mình hơn bao giờ hết.
Cảm ơn con đã yêu thương mẹ bằng những bi bô và nụ hôn nhẹ lên má mẹ. Mẹ tin là con sẽ cứ yêu thương mẹ như vậy, để hai mẹ con mình cùng nhau vượt qua tất cả.
Gần năm năm, con xa mẹ hai lần rồi nhé. Một lần con ra khỏi bụng, con đã xa mẹ hơn chút xíu. Lần thứ hai xa mẹ là lúc con đến trường, vẫn trong vòng tay mẹ nhưng không còn thực sự nằm trong lòng mẹ. Mẹ biết dần dần rồi con sẽ còn xa mẹ hơn nữa, xa hơn… Mẹ chỉ cầu nguyện con hạnh phúc, hạnh phúc vì đã được sinh ra trong cuộc đời này. Bởi vì, mẹ đã bằng mọi giá để con yêu của mẹ có được điều đó
Giờ thì mẹ và con khá ổn. Mẹ hạnh phúc khi ngắm nụ cười tròn môi của con, nụ cười mà mẹ tự tin biết vô khối bạn có đang sở hữu cái gọi là đầy đủ một gia đình không có được.
Mẹ tự tin sẽ hướng cho con một cuộc sống tốt, ở đó con sẽ dịu dịu dàng khi cần thiết, mạnh mẽ khi phải đôi mặt với cam go. Và nhất là không để bị con phải tổn thương dù là một vết nhỏ tinh thần!
Cảm ơn nhé, con gái yêu, vì đã đến trong cuộc đời mẹ.
Yêu con!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét